THƯ VIẾT THÁNG 3
NGÀY MỒNG 8
Mến gửi các chị em!
Các chị đừng có “vùng lên” làm gì cho mất công! Vì từ lâu rồi
cánh mày râu chúng em đã cam phận “nhãi nhép”, luôn run rẩy và phủ phục dưới những
bàn chân mềm mại. Dẫu cho những gót sen ngọc ngà ấy thường ưa thích vận những
đôi giầy cao nghễu nghện có đế làm bằng đinh.
Nếu có trót “vùng lên” thì cứ tà tà mà hạ xuống để bọn này
còn mảy may nuôi chút cơ hội được ôm eo mà từ từ đỡ ngồi dậy như trong phim
Các chị cũng đừng dại dột mà đòi quyền công bằng như chúng
tôi! Vất vả lắm!
Toàn phải luyện tập như tù hình sự để tăng sức bền cho mấy
món công phu “Thăm dò”, “Thậm thụt”, “Rình rập”, “Ve vãn”, “Theo đuổi”,.... thậm chí phanh ngực
áo sẵn sàng tử chiến trước những kẻ cùng giới để giành bằng được “con mồi” là các
chị
Với lại công bằng thế khỉ nào được mà đòi với chả hỏi! Có ông
bác sĩ nào lại nhất định giành quyền được mổ lợn cùng anh chàng thiến heo đâu
cơ chứ! Cũng chẳng có thằng cha lái xe nào lại yêu sách đòi cầm cái vô lăng máy
bay cả...
Thượng đế bắt chúng tôi không được đẻ nên cũng tước luôn cả bổn
phận cho con bú, vào bếp với giặt giũ mất rồi còn đâu.
Và các nàng cũng đừng hăm dọa chúng tôi bằng những giọt châu
ngọc trên hai khóe mắt thần tiên của các nàng làm gì!. Tất cả chúng ta khi sinh
ra không ai là không ọ ẹ cất tiếng oe oe hết.
Thành thử kỉ niệm đầu
đời của riêng phái mạnh là thứ âm thanh ngồ ngộ, chát chúa và rất đáng xấu hổ.
Nó từa tự như tiếng của con dê đầu đàn đang trong thời kỳ hăng hái.
Cho nên, nếu các chị cứ khóc sụt sùi hay thút thít thì cánh
này vẫn cứ liên tưởng như thường tới âm thanh của kỷ niệm đầu đời: “Oe oe!” Hoặc
“Be be!” gì đấy. Mà lúc đó lại nghĩ các chị đang bắt chước dê thì không lịch sự
chút nào cả.
Thân nhắn các đồng đội!
Xin gửi tới lời chào mừng toàn thể thế giới đàn ông!
Hôm nay thì cứ xả láng dùng các mỹ từ như “Nàng tiên”, “Nữ thần”, “Mẹ chúa”, “Bà hoàng”,.... hay “Người quản lý tuyệt vời”,
“Tư lệnh của đời tôi”,... hoặc “Bông hoa
của vũ trụ”, “Nơi khởi nguồn của niềm tin”, v..v.... vô tư đi.
Vì ngày hôm nay, lũ
anh hùng chúng ta cứ tha hồ chém gió mà không sợ bị mè nheo, dè bửu là “Những kẻ
nịnh thần”.
Trường hợp nếu chúng ta không may bị ném vào bếp tự nấu bữa
cơm, hay bị quẳng vào nhà tắm thơm nức hương xà phòng để giặt cái áo của chính
mình thì còn chần chờ gì nữa mà không xuống đường giương cao cờ phướn, khẩu hiệu
yêu cầu thế giới buộc phải đẻ thêm ra một ngày, kiểu như là: “Quốc tế đàn ông
khởi nghĩa” chẳng hạn
Tóm lại là lũ chúng ta sẽ phải đồng
thanh như các đấng Vẹt, Khướu đang chễm chệ trong cái lồng sơn sơn thếp vàng ở
ngoài vườn kia mà thi nhau rướn cái cổ cò lên tấu một giai điệu muôn đời, tỷ
như:
Xin trao cả cuộc đời chúng tôi cho các bà, các mẹ, các chị,
các em, các nàng... trong ngày 8.3 này – Ngày mà riêng mấy con số oái oăm cũng
khéo xếp thành 1,5 cái còng số tám (8)
Thân mến
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét